Chiều 20-9, tại Đường sách TPHCM, Saigon Books tổ chức chương trình giao lưu với tác giả, nhà báo Vũ Kim Hạnh, nhân dịp ra mắt ấn phẩm "Sài Gòn bao thương" (NXB Hồng Đức).

Nhà báo Vũ Kim Hạnh (ngồi) và ông Nguyễn Tuấn Quỳnh, Chủ tịch HĐQT Saigon Books, cũng là người khích lệ nhà báo Vũ Kim Hạnh chuyển những trang nhật ký thành cuốn sách
Nhà báo Vũ Kim Hạnh (ngồi) và ông Nguyễn Tuấn Quỳnh, Chủ tịch HĐQT Saigon Books, cũng là người khích lệ nhà báo Vũ Kim Hạnh chuyển những trang nhật ký thành cuốn sách "Sài Gòn bao thương"

Với hơn 500 trang sách, nhà báo Vũ Kim Hạnh giống như người “thư ký” cần mẫn, ghi chép cẩn thận về một giai đoạn đặc biệt trong lịch sử.

Đó là khi cả thế giới bất ngờ phải sống trong những ngày thảm khốc của đại dịch Covid-19. Vì lẽ đó, Sài Gòn bao thương giống như cuốn album lưu giữ một phần ký ức tập thể.

Đọc Sài Gòn bao thương, bạn đọc sẽ không thấy những lời than vãn, không cảm thấy bi lụy mà chỉ có sự kiên nhẫn của ký ức và lòng từ tốn của người kể chuyện.

Thông qua những câu chuyện, những hình ảnh tư liệu, cuốn sách khắc họa nên một thành phố bao dung, nghĩa tình như từ bao đời nay, nhất là trong giai đoạn căng thẳng, cam go khi đại dịch Covid-19 tràn qua.

Tại chương trình, nhà báo Vũ Kim Hạnh cho biết, khởi đầu của Sài Gòn bao thương là trường thiên nhật ký, được bà đều đặn viết hàng ngày trong giai đoạn thực hiện cách ly.

“Lúc đó, tôi ở cùng chị bếp, dù ở trong nhà nhưng vẫn phải thực hiện nguyên tắc 5K nên không biết trò chuyện với ai. Vì lẽ đó, tôi chọn viết nhật ký như một cách giải tỏa đau đớn, ức chế, bức xúc, nói như bây giờ là một cách tự chữa lành”, nhà báo Vũ Kim Hạnh kể.

Nhà báo Vũ Kim Hạnh ký tặng sách cho bạn đọc sau chương trình
Nhà báo Vũ Kim Hạnh ký tặng sách cho bạn đọc sau chương trình

Theo chia sẻ của nhà báo Vũ Kim Hạnh, từ những trang nhật ký đến Sài Gòn bao thương là một hành trình dài với hơn 4 năm, qua nhiều lần chỉnh sửa từ sự góp ý của con trai và những người bạn. Thậm chí, khi hoàn tất bản thảo, đến trang cuối cùng bà vẫn thấy cần bổ sung bài Sao các con trưởng thành mà tôi rơi nước mắt?

Không dừng lại ở việc kể lại những gì đã xảy ra, Sài Gòn bao thương còn đặt câu hỏi về điều gì nên còn lại trong ta sau biến cố: lòng biết ơn, sự tiết chế, khả năng lắng nghe, bản lĩnh trao nhau một cái nắm tay đúng lúc.

Từ một lát cắt đời sống, sách mở ra khung trời suy nghiệm: làm thế nào để một đô thị năng động vẫn giữ được hồn cốt mềm mại; làm thế nào để trí nhớ của cộng đồng không phai giữa cơn mưa tin tức; làm thế nào để những thương tổn trở thành bệ phóng nhân văn cho tương lai.

TS Nguyễn Thị Hậu gọi Sài Gòn bao thương là “những trang sử liệu thời đại dịch”. Theo bà, những ngày đại dịch Covid-19 sẽ còn mãi trong ký ức chúng ta, và ký ức đó không chỉ là những tổn thất to lớn và đau đớn mà là một TPHCM “bao thương”, gây nên “bao nhớ” cho những người đi xa, cho cả những người đang sống ở thành phố này.

“Với riêng tôi, cuốn sách như một công trình lịch sử từ góc nhìn xã hội, vì đã mang lại những thông tin xác thực và cả nhiều điều khác ẩn sau từng dòng chữ”, TS Nguyễn Thị Hậu bày tỏ.

QUỲNH YÊN